shàng hàn lín dīng xué shì
上翰林丁学士
jīn dài rú yáo dài, zhēng xián chá zhòng qíng.
今代如尧代,征贤察众情。
jiǔ líng tuī xíng shí, rán hòu zuǒ cōng míng.
久聆推行实,然后佐聪明。
guān zì wén huá zhòng, ēn yīn gù wèn shēng.
官自文华重,恩因顾问生。
cí rén qiú zuò chēng, tiān zǐ xǔ hé gēng.
词人求作称,天子许和羹。
yù liǔ diāo shuāng wǎn, gōng quán dī yuè qīng.
御柳凋霜晚,宫泉滴月清。
zhí lú hán lòu jìn, qiū zhú bái má chéng.
直庐寒漏近,秋烛白麻成。
yù diàn yí shí duì, jīn yú shù shì xíng.
玉殿移时对,金舆数侍行。
cì yī xiāng wèi sàn, jiè mǎ sè nán míng.
赐衣香未散,借马色难名。
shí bèi hé piān xiàn, rú liú cǐ zuì róng.
时辈何偏羡,儒流此最荣。
zhōng dāng wén xiè lǐ, huán yǔ yǒng shēng píng.
终当闻燮理,寰宇永升平。
今代如尧代,征贤察众情。久聆推行实,然后佐聪明。官自文华重,恩因顾问生。词人求作称,天子许和羹。御柳凋霜晚,宫泉滴月清。直庐寒漏近,秋烛白麻成。玉殿移时对,金舆数侍行。赐衣香未散,借马色难名。时辈何偏羡,儒流此最荣。终当闻燮理,寰宇永升平。