xiāng hè gē cí
相和歌辞
yáng liǔ sòng xíng rén, qīng qīng xī rù qín.
杨柳送行人,青青西入秦。
qín jiā cǎi sāng nǚ, lóu shàng bù shèng chūn.
秦家采桑女,楼上不胜春。
yíng yíng bà shuǐ qū, bù bù chūn fāng lǜ.
盈盈灞水曲,步步春芳绿。
hóng liǎn yào míng zhū, jiàng chún hán bái yù.
红脸耀明珠,绛唇含白玉。
huí shǒu wèi qiáo dōng, yáo lián shù sè tóng.
回首渭桥东,遥怜树色同。
qīng sī jiāo luò rì, xiāng qǐ nòng chūn fēng.
青丝娇落日,缃绮弄春风。
xié lóng cháng tàn xī, wēi yí liàn chūn sè.
携笼长叹息,逶迤恋春色。
kàn huā ruò yǒu qíng, yǐ shù yí wú lì.
看花若有情,倚树疑无力。
bó mù sī yōu yōu, shǐ jūn nán mò tóu.
薄暮思悠悠,使君南陌头。
xiāng féng bù xiāng shí, guī qù mèng qīng lóu.
相逢不相识,归去梦青楼。
“逶迤恋春色”出自唐代刘希夷的《相和歌辞》,诗句共5个字,诗句拼音为:wēi yí liàn chūn sè,诗句平仄:平平仄平仄。