yìng tiān zhǎng cì qīng zhēn yùn
应天长(次清真韵)
liǔ hú zài jiǔ, méi shù shē qí, dōng fēng xiù lǐ hán sè.
柳湖载酒,梅墅赊棋,东风袖里寒色。
zhuǎn yǎn cuì lóng chí gé, hán yīng jiàn yīng shí.
转眼翠笼池阁,含樱荐莺食。
cōng cōng guò chūn shì kè.
匆匆过、春是客。
nòng xì yǔ zhòu yīn shēng jì.
弄细雨、昼阴生寂。
shì qióng huā zhé xià hóng shang, zài fǎn xiān jí.
似琼花、谪下红裳,再返仙籍。
wú xiàn yǐ lán chóu, mèng duàn yún xiāo, juān jiào dù qīng bì.
无限倚阑愁,梦断云箫,鹃叫度青壁。
màn yǒu xì lóng pán, yíng yíng zhù huā zhái.
漫有戏龙盘□,盈盈住花宅。
jiāo cōng mǎ sī xiàng mò.
骄骢马、嘶巷陌。
hù bàn yǎn duò biān wú jī.
户半掩、堕鞭无迹。
dàn zhuī xiǎng, bái zhù cái féng, dēng xià chū shí.
但追想,白苎裁缝,灯下初识。
“堕鞭无迹”出自宋代蒋捷的《应天长(次清真韵)》,诗句共4个字,诗句拼音为:duò biān wú jī,诗句平仄:仄平平平。