zhèng shàng shū xīn kāi fú jiāng èr shǒu
郑尚书新开涪江二首
àn záo qīng shān pò, jiāng kāi bái làng hán.
岸凿青山破,江开白浪寒。
rì chén yuán chū hǎi, chūn zhì cǎo shēng tān.
日沉源出海,春至草生滩。
zǐ jiàng fáng bō yì, péng xiān wèi shuǐ gàn.
梓匠防波溢,蓬仙畏水干。
cóng jīn shū jué hòu, rèn yǔ zhì fēng luán.
从今疏决后,任雨滞峰峦。
bù qīn nán mǔ wù, yǐ bá běi jiāng liú.
不侵南亩务,已拔北江流。
fú shuǐ fāng yí àn, xún yáng yǒu dào zhōu.
涪水方移岸,浔阳有到舟。
tán chéng chū dǎo yào, bō dòng zhà chuí gōu.
潭澄初捣药,波动乍垂钩。
shān kě shū sān lǐ, cóng zhī lì yì qiū.
山可疏三里,从知历亿秋。
“潭澄初捣药”出自唐代贾岛的《郑尚书新开涪江二首》,诗句共5个字,诗句拼音为:tán chéng chū dǎo yào,诗句平仄:平平平仄仄。